“Thương tâm cũng là tự hắn tìm.” Sở Tu Viễn không đợi Lâm Hàn tiếp tục hỏi đã chuyển sang chuyện khác: “Trưa nay ăn gì?”
Lâm Hàn: “Đói bụng à?”
“Sáng nay húp ít cháo dằn bụng, có hơi đói một chút.” Sở Tu Viễn cũng không đói, sáng nay hắn đã ăn một cái bánh hành rán thật to, còn ăn thêm hai quả trứng chiên và nhiều món khác. Sở dĩ hắn vòng tới chuyện thức ăn là do lo lắng Lâm Hàn lại hỏi hắn chuyện của Thương Vãn.
Lâm Hàn nghĩ ngợi một chút: “Cà chua xào trứng ăn với mì lạnh.”
“Món này à?” Sở Tu Viễn kinh ngạc, sao nàng lại càng ngày càng biết cách sinh hoạt thế này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây