Sở Tu Viễn dừng lại: “Sợ hắn oán nàng sao?”
“Suy cho cùng thì ta và chàng cũng chưa bái đường, ta quản chuyện của hắn chung quy cũng là danh không chính ngôn không thuận.”
Sở Tu Viễn lạnh lùng nói: “Hắn dám!?” Không đợi Lâm Hàn mở miệng hắn đã bước nhanh ra ngoài.
Lâm Hàn không nhịn được đỡ trán, cái tên Sở Tu Viễn này, sao đối với một tiểu bối mà cứ phải biến thành Đại tướng quân uy phong hiển hách như vậy chứ.
“Phu nhân lo lắng tiểu hầu gia và tướng quân cãi nhau sao?” Hồng Lăng thử thăm dò hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây