Mẹ chồng cô ta làm cơm không ngon, đồ ăn trong tháng ở cữ lại kiêng kỵ nhiều điều, mùi vị ấy nghĩ thôi cũng biết khó nuốt cỡ nào. Cô ta nghe nói lúc Trịnh Cẩm Hoa ở cữ, bà đã tìm mọi cách để làm những món ngon cho cô, nhìn Trịnh Cẩm Hoa ở cữ xong béo lên bao nhiêu là biết. Tài nấu nướng của bà luôn không tệ, cơm ở cữ bà làm chắc chắn cũng rất ngon.
Mạc Văn Tú hơi khó xử, bà nói: “Chỗ Cẩm Hoa cô không rời ra được, ba đứa bé cũng không xa cô được, Thận Hành còn đang dưỡng thương.”
Cho dù Cẩm Duyệt không sai nhưng những việc mẹ cô ta đã làm khiến bà vừa nhìn thấy cô ta là lại nghĩ tới những việc đó. Bà không muốn khiến bản thân không thoải mái nên dù không bận, bà cũng không muốn sang nấu cơm giúp cô ta, chưa kể còn có mẹ chồng Cẩm Duyệt ở đó, cần gì một người cô như bà.
Mạc Cẩm Duyệt hơi thất vọng, cô ta không ngờ bà sẽ từ chối mình liền hỏi: “Không phải là có Cẩm Hoa rồi sao?”
Trịnh Cẩm Hoa chỉ ngồi cạnh đó cười, không nói lời nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây