Thẩm Tráng Thực khoác ba lô, mặc một bộ quần áo mới, trên đường về thôn vẻ mặt ông rõ đắc ý.
Gặp người quen chào hỏi, ông liền nói là đi thăm thằng ba. Người khác hỏi Thận Hành ở trong bộ đội thế nào thì ông đáp, Thận Hành ở trong đó cũng bình thường thôi. Chẳng qua anh được ở nhà lợp ngói với một cái sân rộng ấy mà. Nhà nào cũng có điện, còn được trồng rau trong sân. Vợ Thận Hành mấy người cũng biết đấy, ngày ngày tiêu xài phung phí, hôm nào cũng hết thịt lại trứng, chắc chẳng để dành được đồng nào đâu.
Người ta nghe xong liền bĩu môi, vậy còn bảo cũng bình thường thôi, đây sợ là sung sướng hạnh phúc quá rồi. Sau đó người ta lại hỏi Thận Ngôn ở bên đó thế nào rồi? Thẩm Tráng Thực lại đáp là cao hơn rồi, còn béo lên nữa. Cậu đi học ở đó thành tích tốt lắm, kiểm tra còn thi được 100 điểm cơ.
Người ta không muốn hỏi nữa, đây mà là tán gẫu à? Đây là khoe khoang trắng trợn thì có?
Thẩm Tráng Thực ưỡn ưỡn ngực, ông chỉ nói sự thật thôi mà, sao gọi là khoe khoang được? Rồi ông nhìn nhìn quần áo trên người, còn chưa có người nào hỏi ông là ai mua quần áo cho đâu đấy, buồn ghê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây