Thẩm Tráng Thực liếc nhìn con gái một cái: “Còn có thể làm gì, lần trước anh ba con gọi điện thoại nói, đoàn văn công của bộ đội tuyển người, để bọn họ đến thử một chút.”
Đứa con gái này có tính cách rất giống mẹ, rất cứng đầu. Mặc dù Thận Ngôn cũng rất cứng đầu, nhưng đứa bé kia thông minh, biết có quan hệ tốt với chị dâu, tất nhiên chị dâu sẽ nghĩ cho mình. Một cô em chồng không có qua lại gì với chị dâu mình, dù chị dâu có chuyện tốt gì cũng không nghĩ đến đứa em gái chồng này.
Lại nói cái tính khí kia của vợ thằng ba cũng không phải là người hiền lành gì, đứa con này của ông làm cô em chồng không thân thiết với chị dâu, còn có thể trông cậy chuyện nó lo lắng mọi chuyện cho chị dâu của mình sao? Nghĩ cũng không cần nghĩ. Muốn cái gì, phải dứt khoát đi ra ngoài tìm, cứ tính toán chi li như vậy, không ai nuông chiều đâu.
Con gái nhà mình và đứa con gái nhà họ Trịnh cũng có tuổi tác tương đương, nhưng bọn họ có thể đi bộ đội, tại sao lại không để cho con gái mình đi? Còn không phải là do con gái mình không biết đối nhân xử thế, có quan hệ lạnh nhạt với chị dâu sao.
Nếu Trịnh Cẩm Hoa biết suy nghĩ trong lòng cha chồng, nhất định sẽ nói tất nhiên Thận Ngôn thông minh, nhưng người thông minh không nhất định sẽ làm chuyện thông minh, Thận Ngôn biết tốt xấu, cũng biết phải trái, ai đối với mình tốt, ai đối với mình không tốt, trong lòng cậu đều rất rõ ràng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây