“Vẫn là người làm chị dâu như em nghĩ chu đáo.” Thím Hồ nói một câu đúng trọng điểm, “Thận Ngôn có người chị dâu như em đúng là phúc của thằng bé.”
Ở bên cạnh Thẩm Thận Hành cũng gật đầu, vô cùng đồng ý.
Trịnh Cẩm Hoa liền nói: “Chị dâu, chị cũng đừng nâng em lên cao như vậy, Thận Ngôn giúp em rất nhiều chuyện, rửa chén quét sân, còn giúp em chăm sóc hai đứa bé nữa, thằng bé rất hiểu chuyện, chọc người ta thương.”
Thím Hồ nói: “Không phải là tâng bốc em, mà là em đáng giá được khen.”
Trịnh Cẩm Hoa cảm thấy rất ngại, ai cũng nói cô ham ăn lười làm, cô tự cảm thấy mình không có cái khuyết điểm đó, cũng chưa bao giờ tự ti, cô vẫn luôn tự tin, nhưng được người ta khen như vậy, trừ lúc đi học được giáo viên khen ngợi thành tích của cô tốt ra, đây vẫn là lần đầu tiên được người ta khen.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây