Thím Hồ nhận lấy nhìn một cái, nói: “Quần đùi của Thận Hành gì đó, chính em làm đi. Quần áo của mấy đứa bé và mẹ em thì chị làm cho.”
Mạc Văn Tú ngượng ngùng, nhà bà không có máy may, bà cũng không biết dùng máy may, nếu không cũng có thể làm rồi.
Quả thật ném quần đùi của Thẩm Thận Hành cho chị dâu làm cũng là chuyện không thích hợp, Trịnh Cẩm Hoa nói: “Chị dạy cho em làm đi ạ.”
Thím Hồ cầm vải đến, dựa theo kích thước, cầm phấn kẻ cắt, tự mình dạy cho cô cách may quần áo.
Trái lại Trịnh Cẩm Hoa cũng thông minh, học cắt rất nhanh, nhưng đến phiên đạp máy may, lại có trở ngại, không phải guồng chạy qua một bên thì lại bị lệch, tháo guồng ra, lắp vào, bận rộn cả một ngày cuối cùng cũng làm xong quần đùi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây