Ở bên cạnh Mạc Văn Tú nói: “Chỉ cần bọn trẻ khỏe mạnh, đàng hoàng đi làm kiếm tiền, hai đứa kiếm nhiều tiền như vậy, còn không phải tương lai cho anh em bọn trẻ sao, bọn trẻ không có dã tâm thì không có dã tâm đi, vẫn tốt hơn là bị lừa như Vệ Hồng Kỳ đi làm ăn, còn gánh một khoản nợ, Cẩm Duyệt vì chuyến mấy đứa bé, tức giận cả người đổ bệnh.
Niên Nguyệt Lệ nhíu mày: “Nhìn thì đứa nhỏ Vệ Hồng Kỳ này rất thông minh, sao lại bị người ta lừa?”
Mạc Văn Tú than thờ: “Cũng là thằng bé quá tin tưởng người ta, cảm thấy là bạn học, sẽ không lừa mình.”
Niên Nguyệt Lệ hỏi: “Vậy bây giờ thằng bé làm gì?”
“Đi thành phố Dương.” Trịnh Cẩm Hoa nói tiếp: “Lúc đi, có tìm Thắng Âm mượn năm chục nghìn đồng, không tới hai tháng đã trả lại rồi, đưa nhỏ này có gan xông xáo, bị lừa lần này, sau này sẽ cảnh giác hơn, sẽ có lúc làm nên sự nghiệp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây