Cô ấy là con út trong nhà, anh chị phía trên đều đã kết hôn sinh con, nếu như cô ấy khóc lóc om sòm chơi xấu, mẹ nhất định sẽ theo cô ấy, nhà mẹ của chị dâu Thận Ngôn cũng có thể đến chăm sóc con gái cháu ngoại, tại sao nhà mẹ mình không thể? Nếu không thể, đã nói mấy lời yêu thương nói với mình đều là giả.
Thẩm Thận Ngôn không biết trong cái đầu nhỏ của bạn gái đang suy nghĩ gì, cưỡi xe gắn máy đưa cô ấy về nhà.
Nghiêm Tĩnh Mẫn về nhà, anh cả chị dâu cả còn có cha mẹ đều nhìn cô ấy, chị dâu cả Hồ Mạn vội vàng hỏi: “Nhà cậu ta như thế nào? Chị nói này, mặc dù Thẩm Thận Ngôn ở đại học thủ đô học nghiên cứu sinh, nhưng rốt cuộc cũng là người nhà quê, ngay cả nhà cũng không có...”
“Không có nhà em cũng nguyện ý.” Nghiêm Tĩnh Mẫn mất hứng trả lời một câu, cái miệng nhỏ này rất biết cách nói, không giống như như bộ dạng nhát gan ở nhà họ Thẩm: “Là em yêu đương, cũng không phải là chị, sao chị quản nhiều như vậy? Tự quan tâm mình là tốt rồi.”
Chị dâu cả Hồ nghẹn lời, há miệng nói: “Không phải chị thấy cô gái nhỏ như em dễ lừa gạt, nhưng em lại cứ khăng khăng muốn bị lừa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây