Đằng Phi rõ ràng suy nghĩ trong lòng của cha mẹ và chị Cẩm Hoa, bọn họ cũng không muốn ở chỗ của chị Cẩm Hoa, cũng không thể ở lại nhà của con dâu tương lai, chỉ có thể tiếp nhận ở khách sạn do con trai sắp xếp.
Sau khi Đằng Phi kết hôn, vợ chồng Mạc Văn Bác và Mạc Cẩm Duyệt trở về quê quán. Trái lại vợ chồng Mạc Văn Bác không muốn trở về quê, nhưng Đào Việt còn có công việc, mẹ chồng thì vẫn bại liệt nằm trên giường, lúc đi có mời một y tá, mỗi ngày đều phải đưa cho y tá mấy đồng tiền, vì tiết kiệm tiền, bọn họ chỉ có thể trở về sớm một chút, chỉ có thể chờ mẹ chồng trăm năm, Đào Việt về hưu, lại tới thủ độ đoàn tụ với con trai.
Thắng Âm và Thắng Tiệp học đại học muốn nội trú, Trịnh Cẩm Hoa chuẩn bị một ít đồ dùng cần khi nội trú cho hai đứa bé, sinh ba cũng lên cấp hai rồi, còn phải bận rộn chuyện trang trí nhà máy, mỗi ngày đều bận đến mức chân không chạm đất, không có thời gian dư thừa quan tâm đến chuyện khác. Cho dù người nhà họ Mạc đến thủ đô, cô cũng không thăm hỏi.
Lúc hai đứa bé đi báo danh, Trịnh Cẩm Hoa đề nghị: “Em đưa Thắng Âm đi, anh đưa Thắng Tiệp đi.”
Lời này vừa nói ra khỏi miệng, liền bị Thắng Tiệp phủ quyết: “Cha mẹ đưa Thắng Âm đi đi, con lớn như vậy rồi không cần cha mẹ đưa đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây