Thắng Tiệp nghĩ tới mấy người bạn thân thiết. Bọn họ thường xuyên mời mọi người ăn cơm, mình cũng từng đến nhà bạn làm khách rồi. Nhưng vì nhà mình đều sống trong nhà cô giáo của mẹ nên chưa từng mời bạn tới nhà làm khách. Giờ nhà mình cũng chuyển sang nhà mới rồi, đến hôm chủ nhật mình có thể mời mấy người bạn tới nhà làm khách.
Buổi tối về đến nhà, cậu bé liền nói với mẹ chuyện này. Dù sao mời bạn tới nhà thì phải chuẩn bị thức ăn, hoa quả, đồ uống để chiêu đãi bạn bè, phải bảo mẹ chuẩn bị trước.
Hôm nay Thẩm Thận Hành cũng trở về nhà. Nghe con nói vậy, lông mày anh bất giác nhíu lại, bất thiện nhìn con trai: “Bảo mẹ các con chuẩn bị? Mẹ các con mỗi ngày đi làm vất vả như vậy, khó khăn lắm mới có một ngày nghỉ, các con còn muốn mẹ giúp mình chiêu đãi bạn bè? Mời bạn tới nhà làm khách thì được, nhưng các con tự đi mà chiêu đãi.”
Giờ Thắng Tiệp mới nhận ra rằng mình lại chọc giận cha rồi, cậu bé vội nói: “Mẹ mua thức ăn về rồi chúng con tự làm, chúng con tự làm được chưa ạ?”
Sắc mặt Thẩm Thận Hành dịu đi một chút. Anh nhìn mấy đứa nhỏ, không nhịn được lại nói: “Từ nhỏ đến lớn, con thấy cha mời khách đến nhà được mấy lần, có lần nào là không mời khách ra ngoài không. Mấy đứa thì hay rồi, mẹ sinh các con ra, cực khổ nuôi các con lớn bằng ngần này mà việc gì cũng làm phiền mẹ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây