Khi Thầy thuốc Dương nhìn thấy món ăn Trịnh Cẩm Hoa gọi, nụ cười có hơi gượng ép, một mình cô gọi nhiều món như vậy, những người khác chưa gọi món bèn sờ sờ túi hy vọng đủ tiền.
Thầy thuốc Cố cũng hơi nhíu mày, tối nay Trịnh Cẩm Hoa có hơi quá đáng, cho dù chồng của cô là quân nhân, cấp bậc cao cũng không thể tàn sát người như thế, những người khác cũng cho rằng Trịnh Cẩm Hoa hơi quá đáng, bình thường thấy cô thoải mái nên vốn dĩ không quá coi trọng cô.
Trịnh Cẩm Hoa và Thẩm Thận Hành không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người, món ăn được bưng lên, thầy thuốc Dương rót rượu đưa cho Thẩm Thận Hành, nhưng Thẩm Thận Hành cười từ chối: “Tôi không uống rượu.”
Thầy thuốc Dương thuyết phục anh vài câu thấy anh nhất quyết không chịu uống, chỉ có thể đẩy ly đổi chén với người khác.
Thẩm Thận Hành lấy đũa gắp món ăn yêu thích của vợ vào bát của cô, rồi mới bắt đầu ăn của mình. Trịnh Cẩm Hoa nhìn đồ ăn trong bát mình nói: “Anh đừng gắp đồ ăn cho em nữa, anh ăn nhanh chút, chưa nói với mẹ tối nay không về ăn cơm nên chúng ta về sớm chút để tránh mẹ lo lắng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây