Bọn họ đến rạp chiếu phim gần nhất trong nhà, hiện giờ Cẩm Lương đã có chút danh tiếng, rạp chiếu phim có rất nhiều người, Trịnh Cẩm Hoa sớm đã mua vé nên không cần xếp hàng mua vé nữa, trực tiếp vào phòng chiếu phim.
Mấy năm trước, Mạc Văn Tú tới rạp chiếu phim còn cảm thấy lãng phí tiền, có chỗ tiền đó mua được bao nhiêu thứ, sao cứ phải tới xem phim điện ảnh? Từ khi con gái, con trai kiếm được tiền, bà đủ tự tin tới rạp chiếu phim xem phim điện ảnh, đây đã trở thành thái độ sinh hoạt bình thường.
Ngồi ở trên vị trí, nghe cô gái nhỏ và chàng trai nhỏ bên cạnh thảo luận Cẩm Lương, bà mới bừng tỉnh, ồ, hiện tại con trai nhà mình đã là ngôi sao lớn, không ít người dân cả nước đều biết thằng bé. Nghe bọn họ khen kỹ thuật diễn của con trai mình tốt như thế nào, dáng vẻ đẹp trai như thế nào, còn cái gì mà nam khoa khôi trường học, trong lòng bà tràn đầy tự hào. Thằng nhóc Cẩm Lương này ngoại trừ về vấn đề kết hôn không nghe bà thì không còn gì để nói.
Mấy anh em Thắng Tiệp nghe được lời người bên cạnh nói, trong lòng cũng tràn đầy tự đắc, người mọi người nghị luận chính là cậu nhỏ của chúng ta.
Xem xong phim điện ảnh rồi ra ngoài, hốc mắt của Mạc Văn Tú hồng hồng, kéo tay con gái: “Người kia thật sự là Cẩm Lương?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây