Dù sao thì cũng là thủ đô, chỉ buổi sáng cậu mới đi ra ngoài một chuyến, vậy mà còn kiếm tiền nhiều hơn số tiền một tuần ở quê, nếu mỗi ngày cậu đi nhiều hơn mấy chuyến, nói không chừng cậu kiếm được cả tiền mua nhà. Nhưng cậu không làm như vậy, cậu vẫn luôn ghi nhớ lời anh rể chị bốn nhà họ Trịnh, mọi việc phải cẩn thận.
Cậu từng tận mắt nhìn thấy một nam thanh niên trí thức vừa trở về thành, ngang nhiên bán đồ ở chợ đen, cướp rất nhiều mối làm ăn của người khác, khiến cho rất nhiều người mấy ngày đó không kiếm được tiền. Người thanh niên trí thức kia bị người ta dạy dỗ cho một trận mới khiêm tốn lại. Đến như vậy thì cậu càng tin lời của anh rể chị bốn hơn, làm việc không thể làm quá mức. Cậu kiếm được ít tiền đủ để nuôi sống bản thân, còn có thể tiết kiệm một chút, như vậy đã đủ rồi.
Ánh mắt của Trịnh Cẩm Hoa sáng lên, đánh giá cậu một cái: “Không tồi nha.”
Trên mặt Nghiêm Vũ ít đi vẻ u ám, nhiều thêm chút ánh mặt trời, cậu nói: “Vậy thì phải cảm ơn cô giáo rồi.”
Ban đầu cậu gửi tiền thuê nhà cho cô giáo, cô không thu, vậy nên việc mua đồ ăn trong nhà, nấu cơm cậu đều làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây