Sau bữa sáng hôm sau, Trịnh Cẩm Minh mượn máy kéo ở trong thôn đưa bọn họ đến trên trấn. Về phần Thẩm Thận Ngôn, tối qua cậu ngủ lại đây, đỡ khỏi buổi sáng lại không kịp.
Tới trấn trên, Đằng Phi kéo Trịnh Cẩm Hoa đi gọi điện thoại.
Trịnh Cẩm Hoa có số điện thoại phòng làm việc của cô giáo, vừa hay cô giáo đang ở trong phòng làm việc. Sau khi điện thoại được kết nối, Trịnh Cẩm Hoa trực tiếp nói với cô giáo: “Em trai Đằng Phi của em cũng muốn học y, cô giáo còn nhận học trò không ạ?”
Thầy thuốc Trương lắc đầu, cự tuyệt không chút suy nghĩ: “Tôi lớn tuổi rồi, dạy được em là được rồi, không tính nhận thêm học trò.”
Một người học trò đã đủ khiến cô đau đầu, lại thêm một người học trò nữa thì lại sống ít hơn vài năm. Cô không tính nhận học trò nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây