Chờ đến nhà họ Vệ, cửa đang hé, Mạc Văn Tú kéo cửa ra liền thấy Mạc Cẩm Duyệt nằm trên mặt đất, máu chảy đầy đất. Ba đứa Vệ Hồng Diệp, Vệ Hồng Binh, Vệ Hồng Ngọc quỳ bên cạnh cô ta không ngừng khóc lóc.
Mạc Văn Tú lại cả kinh, sắc mặt giận dữ, la lớn vào bên trong phòng: “Người chết hết chỗ nào rồi? Trong nhà còn có người nào sống nữa không?”
Cái nhà họ Vệ này có ý gì? Cứ bỏ người ở chỗ này như vậy không quản không hỏi?
Mạc Cẩm Duyệt yếu ớt nói: “Cô ơi... Bụng cháu đau quá...”
Viền mắt Mạc Văn Tú đỏ lên, đây cũng là đứa bé mà mình yêu thương từ nhỏ đến lớn, nhìn bộ dạng này của cô ta, bà làm sao không đau lòng cho được? Bà ngồi xổm xuống: “Xe sắp tới rồi, cô sẽ dẫn cháu đi bệnh viện ngay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây