Thắng Âm ồ một tiếng, cũng biết mẹ sẽ nói như vậy, từ khi bọn họ lên lớp ba, mẹ sẽ để cho bọn họ tự giặt quần áo của mình, mỗi ngày hai anh em còn phải thay phiên rửa chén, quét nhà, lau bàn, mẹ còn nói trong nhà không nuôi người rảnh rỗi, lớn rồi phải học làm việc.
Thật ra trong lòng bọn họ muốn nói, mẹ cũng không làm, còn bảo bọn con làm, nhưng bọn họ không dám, bọn họ không sợ mẹ, nhưng lại sợ cha, nếu dám nói mẹ không tốt, cha nhất định sẽ dạy dỗ bọn họ, con gái cũng không thể lấy được ưu đãi, nhà bọn họ trai gái ngang hàng, tất nhiện mẹ là ngoại lệ. Cha nói lúc mẹ sinh bọn họ đã chịu rất nhiều khổ cục, bọn họ phải hiếu thuận với mẹ.
Ở bên cạnh Thắng Tiệp nói: “Mẹ, sao mẹ không hỏi sao váy của Thắng Âm lại bị bẩn?”
Trịnh Cẩm Hoa cười nói: “Thắng Âm, sao váy của con lại bị bẩn thế?”
Thắng Âm không vui nói: “Mẹ, con không thích Vệ Hồng Diệp, cũng không thích Vương Đóa Đóa, con có thể không chơi với bọn họ được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây