Thím Hồ lại nhìn Mạc Văn Tú nói: “Chị Mạc, chị cũng ăn nhiều một chút, mỗi ngày chị đều nấu cơm chăm sóc cháu ngoại, cực khổ rồi. Thận Hành, cậu nói có đúng không?”
Thẩm Thận Hành liếc nhìn Mạc Văn Tú cười gật đầu: “Bác gái Hồ nói rất đúng, mẹ mỗi ngày mẹ đều giúp bọn con chăm sóc con cái làm việc nhà, quả thật cực khổ rồi.” Vừa nói vừa cầm đũa công, gắp một cái đùi gà cho Mạc Văn Tú.
Mạc Văn Tú liếc nhìn đùi gà trong chén, đôi mắt cười thành một khe hở: “Con cũng ăn đi, đừng gặp đồ ăn cho mẹ.”
Thím Hồ cười nói: “Thận Hành gặp đồ ăn cho chị không phải là chuyện phải làm sao?”
Ở bên cạnh Trương Thục Bình nói: “Phải Phải.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây