Sau khi Lưu Chấp và Cẩm Cát kết hôn, cô ấy liền sửa cách gọi lại, theo Cẩm Cát gọi chị, gọi anh rể.
Trịnh Cẩm Hoa cười nói: “Đúng vậy, Lưu Dĩnh của chúng ta muốn gia thế có gia thế, muốn có năng lực có năng lực, bộ dạng cũng tư thế oai hùng, mẹ của Lý Uy còn ghét bỏ? Mặt mũi của bà ta ở đâu? Đối tượng như vậy còn không ném đi, giữ lại làm gì, để cho cậu ta về nhà, núp vào trong lòng mẹ nũng nịu đi.”
Lưu Dĩnh cười hì hì: “Chị tư, chị nói cũng quá hình tượng rồi. Em cảm thấy anh ta chính là như vậy, cho nên mới cảm thấy mờ mịt, cảm thấy gả cho anh ta không có tương lai.”
Thật ra bây giờ suy nghĩ lại, cô ấy cũng không thích Lý Uy nhiều như mình nghĩ.
Trịnh Cẩm Hoa cười nói: “Bây giờ bác gái Hồ chỉ cho em một con đường sáng, không mờ mịt rồi đi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây