Ở ngay bên cạnh Lưu Dĩnh cười trộm, thím Hồ trừng cô một cái: “Có gì buồn cười chứ? Bác gái của con nói cũng không sai.”
Bà ấy suy nghĩ một chút hình như cũng đúng.
Lưu Dĩnh cười hì hì nói: “Cẩm Lương rất được hoan nghênh nha, bác gái còn sợ Cẩm Lương không tìm được vợ sao?”
Mạc Văn Tú nhíu mày: “Dù được hoan nghênh đi nữa, cũng không thấy nó dẫn về một người nào.”
Trịnh Cẩm Hoa nói: “Chuyện này không gấp được, duyên phận của thằng bé đến, tất nhiên con dâu của mẹ cũng sẽ xuất hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây