Bảo Âm nhìn theo phương hướng tỷ tỷ chỉ là nhận ra Na Khâm đen thùi lùi, trời rất lạnh mà không che mặt lại, muốn không nhận ra cũng khó.
"Còn có một người nằm úp sấp ở trên ngựa, chẳng lẽ là bị thương?"
"Nhất định là vậy, nếu không họ tránh bộ tộc chúng ta lâu như vậy, sẽ không chủ động lại gần."
Hai tỷ muội đang nói chuyện, Na Khâm đã dắt ngựa qua sông.
Gần đây, vừa qua sông cũng chỉ thấy lều nhà Bảo Âm và nhà A Na, cho nên Na Khâm đi thẳng đến chỗ hai tỷ muội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây