Bảo Âm bừng tỉnh đại ngộ, khó trách nàng nhìn quen mắt, nhưng không nghĩ ra đã thấy ở đâu.
Chớp mắt một cái, nửa canh giờ trôi qua, đệm cỏ Đại Cách trên tay đã bện xong, Triều Lạc cũng học xong vắt sữa trở lại.
Tứ Bảo vẫn chưa trở về.
Từ lúc nó chạy mất đến bây giờ, đã gần một canh giờ rưỡi, nếu trước khi trời tối vẫn chưa trở lại thì hy vọng trở về hẳn là hết sức mong manh.
Buổi tối lạnh như vậy, nó còn nhỏ như vậy rất khó sống sót.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây