Nàng không có gì đáng lưu luyến ở đây cả, cha nương đã sớm qua đời, bởi vì bệnh dịch mà các thi thể bị thiêu cùng nhau. Chờ đến biên thành, nàng ấy bỏ ra ít tiền làm bài vị cho bọn họ rồi thành tâm cung phụng là được.
Thấy nàng thật lòng muốn đi cùng, Ba Nhã Nhĩ cũng đành dẫn nàng ấy đi cùng. Mấy ngày sau đó, bọn họ bận rộn chọn mua hàng hóa ở Hưng Dương, năm ngày sau đoàn người nhân dịp trời đẹp cưỡi ngựa chậm rãi ra khỏi thành.
Mộc Nhu không biết cưỡi ngựa, nhưng bọn họ không thể chuẩn bị riêng xe ngựa cho một mình nàng ấy được. Vì vậy, nàng ấy đành chen trên xe ngựa chở hàng.
Tuy đường đi gian nan vất vả, nhưng trong lòng nàng ấy vừa vui vẻ lại phấn khích. Lớn đến từng này tuổi, nàng ấy chưa từng ra khỏi cổng thành Hưng Dương bao giờ!
Đoàn người mang theo nhiều hàng hóa đi càng lúc càng xa, chuẩn bị mang đến kinh hỷ cho Mạnh Hòa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây