Kiếm vào mi tâm, như đá ném xuống biển, thân thể Diệp Huyền khẽ run lên rồi không còn động tĩnh gì nữa.
Trần Thiên ở phía xa sững sờ.
Rất nhanh, sắc mặt Trần Thiên đại biến, bởi vì hắn phát hiện, hắn đã mất liên lạc với cây bút kia!
Trần Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, hắn cười nói: “Viện trưởng Trần Thiên, đa tạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây