“Ha ha!”
Nghe được lời nói của Diệp Huyền, Vô Hi ở cách đó không xa đột nhiên cười lớn.
Trên mặt Thiên Tử vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, không hề tức giận, rất bình tĩnh.
Nhậm Bình Sinh liếc nhìn Diệp Huyền, lạnh nhạt nói: “Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp ngươi. Nhưng mà, điều làm ta rất tò mò là, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ngươi có thể sống?”
Diệp Huyền nhìn về phía Vô Hi: “Tiền bối, có một vị bằng hữu nhờ ta gửi lời hỏi thăm tới người!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây