Đôi tay bà ta duỗi đến trước mặt phải rụt trở về.
Sau đó bà ta trơ mắt nhìn Lý Chí Quân nghênh ngang xách Đường Gia Bảo đi rồi.
Mẹ Đường lo lắng đến mức sắp khóc, bà ta muốn chạy theo nhưng lại bị Lý Chí Cương ngăn lại.
Lý Chí Cương nói: “Ông thông gia, bà thông gia, xin yên tâm, em trai của tôi có chừng mực!”
Bố Đường và mẹ Đường rất muốn chửi thề, người bị xách như thế kia còn gọi là có chừng mực. Vậy thì cái gì mới gọi là chừng mực!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây