Lý Chí Quân vác chiếc xe đạp ra chỗ trống bằng phẳng ngoài nhà, nói với mấy đứa nhỏ: “Nhìn cho kỹ nhé! Nhìn bố các con này, xem rốt cuộc bố có biết đi hay không!”
Nói xong, anh còn nhìn Tạ Lan Hương. Lúc này, trước ánh mắt của Tạ Lan Hương, anh xoay người leo lên xe đạp. Dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn trẻ, anh đã “biết” cách đạp xe đạp.
Dường như ngay lúc Lý Chí Quân leo lên xe, đằng sau anh có thêm bốn cái đuôi nhỏ không ngừng đuổi theo đuôi xe của Lý Chí Quân. Bọn trẻ không ngừng nói: “Bố ơi, bố chậm thôi, đợi con với!”
Hai đứa nhỏ chạy đằng trước không ai khác chính là cặp song sinh. Sau cùng là Cầu Cầu nhỏ nhất. Hiển nhiên tính cách đứa bé này rất nóng nảy, sau khi đuổi được một lúc, thấy mình đuổi không kịp nữa, thế là ngồi bệt xuống đất và hét lớn: “Bố, bố ơi!”
May mà Lý Chí Quân không chỉ biết khoe khoang, anh vẫn để ý đến động tĩnh đằng sau. Thấy Cầu Cầu “chơi xấu” như vậy thì vội rẽ ngang rồi đạp xe đạp về, sau đó dừng ngay trước mặt Cầu Cầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây