Nền tảng chưa vững, không thích hợp xin nghỉ phép dài ngày để về Vân Dương, thế là hôn sự lại bị hoãn đến cuối năm nay. Không ngờ rằng chàng lại về trước.
Mái tóc đẹp dày đen bóng xõa ra sau lưng, Ngư Nương cầm chiếc lược gỗ đào thi thoảng chải rồi lại ngừng, sao Thẩm Tư An lại đột nhiên trở về vậy? Khiến người ta không có chút chuẩn bị nào trước. Được rồi... không phải là đột nhiên trở về mà chỉ là nàng không để ý đến thư gửi về mà thôi.
Sau khi chải đầu xong, hai tay linh hoạt búi tóc lên, cài lên một cây trâm ngọc, lại dùng than cẩn thận vẽ hai đường chân mày. Ngư Nương quan sát cẩn thận trước gương một hồi rồi lại bôi một lớp son có mùi ngọt của hoa quế lên môi. Như vậy là xong rồi, làn da nàng mịn màng hồng hào, không cần phải tô phủ thêm gì nữa, trang điểm đơn giản vừa phải có thể thể hiện càng rõ hơn dung nhan trẻ trung vốn có.
Suy nghĩ một lúc, nàng lại mở hộp trang sức ra và đeo vào tay mình một chiếc vòng bạch ngọc, đây là đồ mà lúc còn sống Lý thị đã để lại cho nàng.
Lý thị đã qua đời cách đây 3 năm, lúc đó Thẩm Tư An vẫn đang ở kinh thành để thi cử, sau khi biết tin dữ, hắn đã lên đường về Vân Dương trong đêm, chỉ là hai nơi cách nhau quá xa lại đang lúc mùa hè, không thể giữ xác quá lâu, dưới sự lo liệu của Lý Đại Thành, Lý thị đã được an táng tại một nơi phong cảnh tuyệt đẹp ở huyện Vân Dương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây