Tam Ngưu không khác trước là bao, dù đã đến tuổi thành gia lập nghiệp, trước mặt Ngư Nương, cậu vẫn chỉ là tiểu hài tử. Cậu cũng bắt chước Ngư Nương xắn tay áo lên, có điều khác với Ngư Nương chỉ để lộ một phần cổ tay, cậu xắn áo lên để lộ cả cánh tay ra ngoài, lại không thèm để ý, nói: “Cha đi sau, đệ lén về nên mới chạy nhanh như vậy.”
Ngư Nương tức giận, có chút nhớ cảm giác muốn đánh cậu, có điều nghĩ nghĩ một hồi, nàng lại thôi: “Việc ở y quán chưa xong, hay là đệ về nhà trước đi?”
Tam Ngưu nói: “Không sao, đệ ở lại giúp tỷ.”
Cậu và Ngư Nương cùng đi vào trong phòng, ngó ngang liếc dọc một hồi, trong cối còn một ít tam thất chưa được nghiền nát. Vì thế Tam Ngưu liền đi qua, lấy chày rồi bắt đầu làm việc.
Ngư Nương bèn ngồi ở một bên, dùng dao cắt cam thảo thành miếng.”Đại tỷ, sao hôm nay Phúc Sinh không đến y quán làm việc giúp tỷ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây