Hai lần nhóm lửa đều không thành công còn khiến bản thân bị thương, Ngư Nương có chút uể oải: “Lăng La tỷ tỷ, là do muội quá ngu ngốc sao, ngay cả nhóm lửa cũng không xong.”
Lăng La nhanh nhẹn cầm một nắm lá cây vụn lên, châm lửa rồi ném vào trong bếp lò, đúng lúc đó, nàng ấy liền thả thêm mấy cành cây khô vào, sau đó lại dùng quạt phẩy nhẹ vài cái, ngọn lửa bên trong bếp lò liền bập bùng cháy.
Thấy đã nhóm lửa xong, lúc này Lăng La mới cất lời, dùng giọng điệu ôn hòa an ủi Ngư Nương: “Không sao hết, khi ta còn bằng tuổi muội bây giờ, ta cũng không biết nhóm lửa, lần nào cũng là nương giúp ta làm, sau đó làm nhiều tự nhiên thành quen. Muội không ngốc chút nào, chẳng qua là vì trước đây muội chưa từng làm những việc này mà thôi.”
Ngư Nương nói: “Vậy cũng giống muội và đại ca của muội, đại ca đi học ở học đường đã nhiều năm, cũng luyện viết chữ nhiều năm hơn muội, chữ của huynh ấy vừa chỉnh tề vừa xinh đẹp, mà vất vả lắm muội mới nắn nót được như vậy, chữ của muội lại chỉ có thể miễn cưỡng gọi là xem được.”
Ánh lửa bập bùng khiến ánh mắt trong veo của Lăng La càng thêm lấp lánh, nàng ấy thản nhiên cười: “Muội nói vậy là đúng rồi, quả nhiên Ngư Nương của chúng ta thông minh nhất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây