Lý thị hòa ái nói: “Nếu đã như vậy, không bằng trước tiên để Tư An đưa con trở về đi.”
Ngư Nương đương nhiên không có lý do cự tuyệt, nhưng nàng nhớ tới lúc Thẩm Tư An nhìn thấy nàng rất rõ ràng là đang muốn ra ngoài: “Ca ca có phải có việc phải làm đúng không hay là ta tự mình trở về đi, dù sao y quán của gia gia ta cách nơi này rất gần, đi vài bước là tới.”
Lý thị có tính cách vốn có của người lớn tuổi, rất chú ý lễ tiết, nếu Ngư Nương là khách nhân nhà bọn họ, hơn nữa tuổi còn nhỏ, về tình về lý đều nên tự mình đưa nàng về nhà.
“Không có gì đáng ngại, Tư An vừa vặn ra đường giúp ta mua một gói đường nâu, vừa lúc thuận đường.”
Thẩm Tư An khép lại quyển sách trong tay: “Vừa rồi ta ra ngoài chính là muốn giúp tổ mẫu mua đường nâu, đúng lúc gặp muội.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây