Ngư Nương nhíu mày, có chút buồn cười: “Nhị ca huynh nói gì vậy, ta ở trước mặt cậu ấy chính là một nam hài hàng thật giá thật. Hơn nữa, ta mới bao nhiêu tuổi, huynh nghĩ đi đâu vậy?”
Nhị Ngưu thở phào nhẹ nhõm, ho nhẹ một tiếng: “Không phải do ta sợ muội còn quá nhỏ sao, đứa nhỏ như muội, người bên ngoài lừa một cái là được rồi. Hơn nữa ta nói cho muội biết, cháu gái của Trịnh phu tử và Dương Hoảng kia có hôn ước.”
Ngư Nương có chút kinh ngạc, sững sờ nhìn Nhị Ngưu, thì ra ngày đó Dương Hoảng không bình thường là bởi vì cái này.
Nhị Ngưu sợ Ngư Nương không tin, lại ôm tâm tính cứu vớt muội muội vô tri thêm vào chút lửa: “Hôn, ước, đã, định, loại này không thể rút lại đâu.”
Nghĩ đến những lời Nhị Ngưu nói với nàng ở y quán, Ngư Nương không khỏi lắc đầu trong lòng, thật sự là nhìn người không thể nhìn diện mạo, nước biển không thể cân đo. Nhìn một người bình thường, ai có thể ngờ lại là con rể hiền của Trịnh phu tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây