Được gia gia cho phép, bên phía cha nương không thành vấn đề nữa, ngày mai nàng có thể cùng Nhị Ngưu đi đến chỗ Trịnh tú tài học.
Lúc đi qua giàn nho, Ngư Nương không nhịn được mà kéo nhánh cây khô héo, dùng sức cho nó bung lên trời. Nàng ngẩng đầu nhìn lá nho bay xuống, mặc cho lá cây bay lên tóc mình, vui vẻ hát khúc hát dân gian đi tìm Trần thị.
“Ông muốn để Ngư Nương đi học ở học đường thật sao? Ông điên hay ta điên đây? Chuyện này không thể nào, chẳng ra gì cả, nếu bị người ta biết thì mặt mũi nhà chúng ta để ở đâu đây?”
Lưu thị vứt mạnh giỏ kim khâu lên bàn, tức giận đập bàn, hai tay chống nạnh vô cùng hung hăng.
Lý Đại Thành nâng chén trà lên, chậm chạp nhìn lá trà vụn trên mặt, không nhanh không chậm uống một hớp. Hôm nay, sau khi bị Ngư Nương làm chấn động, bây giờ ông nhìn cái gì cũng thấy bình yên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây