Lý Đại Thành đặt tay sau lưng, chậm rãi nói: “Được rồi Bá Sơn, nghiêm mặt như ai nợ con mấy lượng bạc vậy. Nhị Ngưu nói năng không suy nghĩ, sau này từ từ dạy là được. Bây giờ đang ở bên ngoài, chẳng lẽ con muốn dạy dỗ nó giữa đường sao?”
Lý Bá Sơn thở dài: “Cha, cha nhìn nó đấy, nếu không dạy sẽ gây họa mất.”
Lý Đại Thành vỗ vỗ bờ vai ông ấy: “Ta thấy Nhị Ngưu đã nhận ra sai lầm của mình rồi, biết sai có thể sửa không còn gì tốt hơn. Nhị Ngưu, cháu nói có đúng không?”
Nhị Ngưu rầu rĩ nói: “Vâng.”
Rốt cuộc hắn vẫn không cam lòng: “Nhưng mà gia gia, người kia khi dễ chúng ta như thế, cháu nói một câu cũng không được sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây