Cũng may Lý Đại Thành cầm biển gỗ, có cái này đêm nay bọn họ không cần đợi ở ngoài thành cả đêm.
Lý Đại Thành quan sát thẻ gỗ trong tay một phen, tấm thẻ này dùng loại gỗ bình thường nhất làm ra, ở trên chỉ viết chữ “Nghiệm”, trừ cái đó ra không có gì quá mức hiếm lạ.
Ông cười nói: “Xem như vận khí nhà chúng ta không tệ, có thể cầm được thẻ gỗ này trước khi cửa thành đóng lại, như thế không cần ngủ ở bãi đất hoang ngoài thành rồi. Đi thôi, chúng ta vào thành mở rộng tầm mắt, nhìn xem An Lăng này có gì khác với Trạc Dương và Toại Mục.”
Tam Ngưu vui vẻ nhảy dựng lên: “Vào thành á!”
An Lăng là nơi bọn họ luôn nghĩ đến, dọc theo con đường này chịu khổ, chịu mệt mỏi cũng vì đến được đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây