Ngư Nương vừa bước vào phòng đã trông thấy tình cảnh hỗn loạn trước mắt, nàng lau nước mắt cho Nhị Nha và Tam Ngưu, dỗ dành hai đứa ra ngoài: “Đừng khóc nữa, gia gia không sao đâu.”
Tam Ngưu bấu chặt góc áo của Ngư Nương: “Đại tỷ, có thật là gia gia không sao không?”
Ngư Nương cố gắng nặn ra một nụ cười, nói với Tam Ngưu nhưng tựa như cũng đang nói với chính mình: “Đúng vậy, gia gia chắc chắn sẽ không sao đâu.”
Gió lạnh cuối thu thổi qua khiến cành cây cũng phải run lên bần bật, đội ngũ đưa tang thổi kèn suốt dọc đường, từ căn tiểu viện mà nhà Ngư Nương thuê men theo đường chính của phủ thành đi thẳng về phía nam.
Trông thấy đội ngũ đưa tang, người qua đường đều lũ lượt tránh đi: “Đây là đám tang thứ mấy trong ngày hôm nay rồi vậy? Đầu năm nay thật là khốn khó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây