Thẩm Tư An đứng bên trong cánh cửa, trên cao nhìn xuống tràn đầy ý cười nhìn mấy nhóc củ cải đỏ này.
Tam Ngưu, Hữu Căn và Hữu Tài trợn mắt tại chỗ, Nhị Ngưu và Nhị Nha còn có Tiểu Khánh và Đại Khánh cũng trợn tròn mắt, nhất thời đứng ngơ cả một lúc, còn có việc gì xấu hổ hơn so với việc nhìn trộm bị người khác nắm thóp ngay tại chỗ sao?
Thẩm Tư An nhìn lướt qua mấy đứa nhỏ, sắc mặt như cũ, ôn hòa hỏi han: “Mấy đứa tới nhặt củi sao?”
Nhị Ngưu lớn nhất, phản ứng lại không ngừng mà gật đầu: “Đúng vậy, bọn đệ đến nhặt củi.” Sợ Thẩm Tư An không tin còn bổ sung thêm: “Là nãi nãi bảo bọn đệ đến nhặt củi.”
Đã có bậc thang đi xuống, Tam Ngưu còn có vài đứa trẻ Nhị Nha gật đầu phụ họa theo, líu ríu nói: “Bọn đệ không phải đến xem huynh, mà đến nhặt củi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây