Không đợi Thạch Quý và Lý Trọng Hải kịp từ chối, Triệu phó tướng đã nhảy khỏi xe ngựa.
Chờ hắn đi xa, Tiểu Ngũ đứng phắt dậy: “Đại ca, chuyện này được không? Chúng ta đến phủ thành còn phải về ngay, vợ đệ còn đang chờ đệ về.”
Lý Trọng Hải không nói gì, Thạch Quý thở dài: “Bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước, ăn một bữa cơm cũng không có gì, đắc tội hắn cũng không tốt.”
Lại qua thêm mấy ngày nữa, tin đồn về chiến tranh càng ngày càng nhiều, lên phố chỉ cần tùy tiện dạo quanh một vòng là sẽ có thể nghe được một mớ tin tức thật thật giả giả, khắp nơi trong thành đều tràn ngập bầu không khí lo lắng bất an. Người Lý gia cũng đã đợi đến sốt ruột, ngày đêm trông mong Lý Trọng Hải có thể nhanh chóng trở về.
Sau khi được cái nắng của buổi trưa chiếu vào, trong tiểu viện trở nên vô cùng ấm áp, nữ quyến trong nhà ngồi dưới hành lang may áo mới, đám trẻ con chạy đuổi vui đùa khắp nơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây