Trong đại doanh quận Trạc Dương, cuối thu trời mát, quân kỳ tung bay, tất cả binh sĩ xếp hàng đứng chỉnh tề. Quân doanh lớn như thế mà không ai nói chuyện, yên tĩnh đến mức một chiếc kim rơi cũng nghe thấy.
Phía trước có một loạt binh sĩ đang quỳ, áo giáp trên người bị cởi hết, trong gió thu mỗi người run lẩy bẩy, không hề dám nói một câu cầu xin tha thứ.
Vương tướng quân mặc chiến giáp ngồi trên ghế bành, mặt đen như có thể nhỏ mực. Một lúc sau ông ta mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Đánh, đánh mạnh cho ta, đánh chết mới thôi.”
Đám binh sĩ đang quỳ run lên, ngẩng đầu muốn mở miệng cầu xin tha thứ nhưng lại run rẩy nói không thành câu: “Tướng quân, tướng quân ngài tha cho chúng ta đi.”
Một đội binh sĩ hành hình từ phía sau đi đến đè những người này lên băng ghế, dùng một tấm gỗ dày nặng nề đánh vào người những người này. Trong phút chốc, sau lưng binh sĩ chịu hình máu thịt be bét, tiếng kêu rên nổi lên bốn phía.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây