Ông nhíu mày, mấy quyển sách này trang giấy ố vàng, rìa hơi hư tổn, thậm chí có quyển còn bị mối mọt, có thể thấy được chủ nhân không để ý. Lý Đại Thành như nhặt được bảo vật, ông cẩn thận đóng sách lại, đè ép khóe miệng: “Một lượng bạc thật sự quá đắt, ta thấy vậy đi, cho chúng ta thêm mấy quyển sách này được không?”
Ngư Nương khó hiểu, kì lạ, gia gia đã phát hiện ra điều gì à?
Chủ sạp nhìn thoáng qua đống sách mà Lý Đại Thành chỉ, đó chỉ có “Tam Tự kinh” và sách thuốc, với hắn mà nói không có ích lợi gì, vì thế vui vẻ đồng ý: “Được, cộng chung những quyển sách này là một lượng bạc.”
Lý Đại Thành lấy ra hai viên bạc vụn đưa cho chủ sạp, sau đó xoay người muốn ôm hết những quyển sách mình đã chọn.
Chủ sạp đau lòng nói: “Ông lão, ông cẩn thận một chút, nhớ đặt sách trong rương phải để long não* đuổi côn trùng. Lúc thời tiết khô phải đem sách ra phơi, quá ẩm sẽ hại trang sách đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây