Sao nghe ý của Triệu phó tướng, Tạ tướng quân muốn để hai người bọn họ vào dưới trướng của mình thế.
Lý Trọng Hải nói: “Thạch đại ca, huynh chuẩn bị ở lại bên cạnh Tạ tướng quân làm việc sao?”
Thạch Quý lắc đầu, mấy hôm nay ông ấy đã nghĩ thông, vinh hoa phú quý gì đó chỉ là hư ảo, chỉ có người nhà bình an mới là quan trọng nhất.
“Chúng ta muốn sang sông, ở lại quận Toại Mục thì còn gì để nói nữa. Lý huynh đệ, ta biết suy nghĩ của đệ, có lẽ Tạ tướng quân nghĩ chúng ta tìm nơi nương tựa để mưu cầu phú quý của ông ta, bây giờ như cuộn dây rối không giải thích được. Chờ gặp lại Tạ tướng quân ta sẽ giải thích với ông ta một phen.”
Lý Trọng Hải gật gật đầu, dù sao ông cũng không muốn ở lại quận Toại Mục, cho dù Vương tướng quân hay Tạ tướng quân, không ai đặt bách tính trong mắt cả, bọn họ chỉ nghĩ đến quyền thế. Thủ hạ làm việc dưới trướng bọn họ lúc nào cũng lo lắng, có vinh hoa phú quý không biết chừng sẽ mất mạng, vẫn là đi sang sông sẽ tốt hơn. Không nói những chuyện khác, ít nhất triều đình phương nam có vẻ ổn định, không rối loạn như ở phía bắc Lan Giang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây