Mau đi chải đầu, ăn mặc nghiêm chỉnh rồi đi ăn cơm thôi, một lúc nữa chúng ta sẽ đi, không có thời gian cho cháu chỉnh trang nữa đâu.”
Đêm qua, trước khi ngủ, vì ghét bỏ mái tóc lộn xộn của Ngư Nương, Trần thị liền xõa hết tóc của nàng ra, vốn định để sáng nay chải đầu lại cho nàng.
Vậy nên sau khi ngủ dậy, tóc Ngư Nương vẫn rối bù sau lưng nàng, cũng tại quá dài, khi có gió thổi qua, sẽ có mấy sợi tóc vô ý bay bay. Ở hiện đại, mọi người có thể tùy ý để kiểu tóc nào cũng được, cho dù có lộn xộn quá mức, người khác có thấy cũng không thể nói gì; mà ở cổ đại, tóc tai bù xù thật sự có phần kì lạ. Vì Ngư Nương còn nhỏ, mọi người đều nghĩ nàng vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện nên đều lờ đi, chỉ có Lý Đại Thành bảo nàng một câu như vậy.
Ngư Nương cầm bím tóc trên tay, chật vật hồi lâu vẫn không tự vén tóc được, nàng cũng không làm khó chính mình, thôi đành tìm nương giúp nàng chải đầu vậy.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Ngư Nương vốn đang muốn đi tìm Trần thị, Trần thị đã vội vàng sang đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây