Tam Ngưu cảm thấy có chút vi diệu, không biết hôm nay Ngư Nương lại phát điên kiểu gì, có điều thằng bé cũng không quá bận tâm, dù sao từ trước đến nay nó cũng là một đứa trẻ rất hiểu lòng người: “Đại tỷ, nếu tỷ vẫn không thoải mái, tỷ có thể ôm đệ ngủ cũng được, nương nói người đệ còn nóng hơn cả bếp lò, người thích ôm ta ngủ nhất.”
Đương nhiên, câu cuối cùng do chính thằng bé tự thêm vào, trong lòng Tam Ngưu dường như có một cái đuôi nhỏ đang vểnh lên, không trách đại tỷ cứ dính vào người ta, cũng tại ai cũng thích dính ta.
Ngư Nương vô cùng cảm động mà cọ qua cọ lại trên người Tam Ngưu, quyết định ba ngày sắp tới sẽ không đánh thằng bé nữa.
“Ông nó này, tại sao ông lại không thể lên xe? Tay chân của ông bây giờ còn có thể làm gì chắc?”
Lý Đại Thành nói: “Nàng nghĩ ta lên xe sẽ thích hợp sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây