Chờ sau khi lửa trại tắt, mọi người bắt đầu lục đục đi ngủ, vì muốn đảm bảo an toàn cho mọi người, bọn họ để xe ngựa ở giữa, sau đó mọi người nằm xung quanh với nhau.
Lý Trọng Hải cùng Thạch Quý, còn cả Tiểu Ngũ đã sớm cưỡi ngựa đi trước, vì thế số lượng người hỗ trợ đẩy xe ngựa lại ít một phần. Xe ngựa bên Lý gia lại không tồi, Lý Thúc Hà và Lý Bá Sơn vẫn còn ở đây, đẩy một cái xe ngựa cũng không phải chuyện gì lớn.
Xe ngựa của Thạch Quý gia lại là cái to nhất, nặng nhất, Đông Sinh cũng chỉ có một mình, lại đang vô cùng bận rộn, vì vậy sau khi hoàn thành công việc của nhà mình, mọi người đều sang hỗ trợ ít nhiều.
Người đi theo Thạch Quý gọi ông ấy một tiếng Thạch Quý đại ca, vì vậy đương nhiên theo lí, cũng phải gọi Trần phu nhân một tiếng đại tẩu: “Đại tẩu, tẩu nghỉ ngơi một lúc đi, nếu để đại ca biết chúng ta không làm những việc nhỏ nhặt này, nhất định đại ca sẽ đánh chúng ta một trận.”
Trần phu nhân bế Nguyên Bảo đứng một bên: “Làm phiền các vị rồi, chờ Thạch Quý trở về, chắc chắn ta sẽ bảo chàng mời các ngươi một bữa thịnh soạn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây