Chờ Thạch Quý gọi Lý Trọng Hải đi, Ngư Nương không chút ngoài ý muốn, trong đội ngũ chỉ có cha nàng quanh năm đi nam xông bắc đi qua quận Toại Mục vài lần, gia gia nhất định sẽ phân phó Thạch Quý gọi ông ấy lên.
Chờ mấy người thương lượng xong, Lý Trọng Hải đi về phía Trần thị, Ngư Nương vội vàng đến bên cạnh nương nàng.
Trần thị trừng mắt nhìn nàng một cái: “Con có phải lại ngã không? Tại sao nương lại nhìn thấy quần áo của con bẩn một lần nữa?”
Ngư Nương ngượng ngùng giấu tay áo ở phía sau, chột dạ nói: “Nào có, nương, người nhất định là nhìn lầm rồi.”
Trần thị nghiêm mặt: “Nếu còn làm bẩn như vậy, lần sau quần áo tự giặt đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây