Từ sau khi rời đi khỏi phủ thành, trên đường không có điều kiện này, cá và thịt chỉ có thể ăn phơi khô cứng, điểm tâm đừng nói vừa mới ra lò, ngay cả lạnh cứng cũng không có. Lần này Nguyên Bảo chịu không nổi nữa, ầm ĩ muốn về nhà.
Trần phu nhân đầu tiên là nói ngọt khuyên nhủ, muốn dỗ dành Nguyên Bảo ngoan ngoãn. Ở nhà Nguyên Bảo ngâm mình trong lời ngon tiếng ngọt của cha mẹ, ngay cả một câu nặng lời cũng chưa từng nghe qua, há là Trần phu nhân nói hai ba câu là có thể khuyên tốt.
Về sau Trần phu nhân không còn cách nào khác, không thể không ra tay đánh Nguyên Bảo vài lần, quả nhiên Nguyên Bảo ngoan ngoãn hơn không ít, trên đường mặc dù thỉnh thoảng còn ríu rít ghét bỏ đồ ăn không tốt cũng không dám gây ồn ào nữa.
Không ngoài dự đoán của Ngư Nương, Trần phu nhân giơ tay lên đánh, vẻ mặt nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Đừng làm loạn, lại ồn nữa ta sẽ đánh con, có nghe thấy không?”
Nguyên Bảo sợ tới mức không dám hé răng, hít sâu nước mũi, đáng thương nói: “Nghe thấy rồi ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây