Thạch Quý tỏ vẻ cảm kích, cảm động rơi nước mắt nói: “Đa tạ phu nhân quan tâm, sau khi chúng ta chuẩn bị thu thập thỏa đáng, ngày mai sẽ lên đường xuôi theo quan đạo đến Toại Mục. Đến lúc đó, không chừng có thể may mắn gặp được phu nhân.”
Có gặp hay không chỉ biểu đạt tâm ý, ở Toại Mục, có thể nói Vương phu nhân dưới một người trên vạn người. Có thể có quan hệ với bà ấy, cho dù không thể nghênh ngang ở Toại Mục, cũng có thẻ an phận thủ thường an ổn sống qua ngày.
Vương phu nhân cười đoan chính, gật đầu nói: “Vậy ta chờ mọi người ở Toại Mục.”
Vương phu nhân đi, vài hạ nhân râu ria bị sắp xếp trong viện huyện lệnh đã mua, một số tâm phúc thiếp thân đương nhiên phải dẫn đi.
Lăng La vốn chỉ là nô tỳ lặt vặt, không có chỗ đứng trước mặt Vương phu nhân. Nếu phải đi Toại Mục, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nàng sẽ phải ở lại. Nhưng nàng lại lọt vào mắt Hồng Diệp, Hồng Diệp là tỳ nữ đắc lực nhất bên cạnh Vương phu nhân, nàng muốn dẫn Lăng La theo, chỉ cần nói với Vương phu nhân một tiếng là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây