Lăng La ôm cánh tay Hồng Diệp: “Hồng Diệp tỷ tỷ là tốt nhất.”
Là muội có lỗi với tỷ, chuyện lớn như vậy muội nhất định phải nói với Ngư Nương một tiếng.
Sau khi tỳ nữ rời đi hết, Vương phu nhân cầm chén trà, ngón tay vô thức cào mặt bàn: “Ma ma, bà nói là lấy chuyện của đại nhân để áp chế ông ta sao?”
Ma ma gật gật đầu, từng bước đến gần nhìn thẳng Vương phu nhân, quả quyết nói: “Phu nhân, nếu người muốn giữ Thạch Quý lại, không muốn giết hắn, chỉ có thể dùng việc này áp chế hắn. Thạch Quý là người trọng tình trọng nghĩa, một đại phu cứu hắn mà đã chịu trăm ngàn cay đắng mang theo, bảo hắn từ bỏ huynh đệ mà đi cùng chúng ta là chuyện không thể nào.”
Vương phu nhân im lặng, không đẫn Thạch Quý theo rất đáng tiếc, nhưng nếu dùng chuyện này uy hiếp hắn đi theo, thật sự có thể thu phục hắn sao? Sau khi dẫn hắn đi, hắn có sinh lòng oán hận không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây