Lý Đại Thành nói: “Gia gia ra đằng sau cho ngựa ăn, cháu ngủ tiếp đi.” Lý Tử Yến gạt Nhị Ngưu sang một bên, che chăn tiếp tục ngủ. Lý Đại Thành ngáp một cái, đi xuống lầu.
Trong ngoài khách điếm đã được lau dọn một lần, tiểu nhị xách thùng nước lên lầu lau sàn nhà, đi ngang qua bên cạnh Lý Đại Thành, Lý Đại Thành vội vàng đứng sang một bên nhường đường cho tiểu nhị.
Tiểu nhị đi ngang qua Lý Đại Thành rồi ngừng lại, cười nói với Lý Đại Thành: “Ngài chính là Lý đại phu đúng không?”
Lý Đại Thành gật gật đầu, trong lòng buồn bực, không rõ tiểu nhị này làm sao biết ông, chẳng lẽ là Thạch Quý nói.
Tiểu nhị ngượng ngùng xoa xoa tay nói: “Lý đại phu, y thuật của ngài thật cao minh. Cha ta bị thấp khớp, đã đau mấy chục năm, không biết ngài có thể bớt chút thời gian xem bệnh giúp cha ta không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây