Tam Ngưu nhảy nhót đến cạnh Ngư Nương, muốn khoe khoang một chút về chiếc xe ngựa lớn với nàng: “Đại tỷ, sao tỷ lại khóc?”
Trần thị vội vàng xoay người, chỉ thấy Ngư Nương lẳng lặng ngồi, ánh nến chiếu lên mặt Ngư Nương, những luồng ánh sáng vụn vặt phản chiếu nước mắt.
Bà hoảng sợ: “Nương chỉ nói vài câu với con, sao lại khóc?”
Trần thị ngồi xổm xuống, luống cuống tay chân lau nước mắt cho Ngư Nương: “Sau này nương không nói nữa, không mắng con, con đừng khóc nữa.”
Ngư Nương cúi đầu lau nước mắt: “Nương, con không sao, chỉ là trừng mắt hơi lâu nên cay thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây